Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

TA VẪN CÁM ƠN EM

Duy Văn - Hà Đình Huy


Dù sao đi nữa! Ta vẫn cám ơn em
Cho ta những ngày tháng dài đầy xác thịt
Để rồi:
Mới biết em là người đàn bà, không thuộc lý tưởng cuả tình yêu.
Mà thượng đế đã ban cho: nết na, dung hạnh, diễm kiều
Như bao phụ nữ  khác ,trên thế gian trần tục
Em chỉ có biết đắm mình trong nhục dục
Vật chất, lợi danh, và ảo tưởng hoang đường
Nói dối là phương châm, em sử dụng bình thường.
Như thực phẩm , đem nuôi sự sống!
Để đánh lạc hướng , những gì trung thực.
Mọi sự việc – mọi vấn đề – mọi lãnh vực
Hầu mưu cầu cho lợi ích riêng tư
Em là người đàn bà non kiến thức
Nhưng lúc nào cũng cao ngạo , kiêu căng
Lấy công sức người làm của bản thân
Thường  trách móc , và hay chê bai kẻ khác
Em xem mọi người như là cỏ rác
Chỉ có em, mới là một “ vĩ nhân”
Là thiên thần trong cửa trời tại thế
Có phải: 
Vì sống hoang tưởng nên em cho đời là dễ
Để đi “chài” một Từ Hải trong Kiều
Dang tay dài hứng chịu để được yêu
Hưởng cái xác thân “ Kiều” nhơ nhớp
Ta không nghĩ ,em hạng người ngu dột
Vì hư danh làm mất phẩm giá con người
Cuộc vui nào, cũng chỉ thoáng qua thôi
Không thể kéo dài cả đời trong cuộc sống
Thời gian qua đi, chỉ còn niềm ân hận
Khi tình người đã vuột khỏi tầm tay
Vì danh lợi, giàu sang chẳng khác mây bay
Đến lúc đó, em thở dài, à! Định số!
Kêu gào lên, trời ơi! Sao em khổ!?
Nghĩ lại đời mình, chỉ còn lại nếp da nhăn
Trên vầng trán một vết hằng ô nhục
Vì trong tình yêu, em không tròn chân phúc
Đĩ thoả – điêu ngoa – bắt bóng – chài mồi
Nên ông trời bắt phải đơn côi
Để trả nơ, phần đời em vay mượn
Dù em có kêu lên bốn phương, tám hướng
Cũng không tìm lại được một tình thương
Mà ngày xưa em vốn vẫn xem thường
Khi “tình” ï đã đi, không thèm  quay lại
Vì họ không muốn nhìn người đàn bà ngông  dại
Đã một thời làm băng hoại tình yêu
Bởi tính “ ma le” gian trá đủ điều
Hay “sô ốp” và thường hay “tự đại”
Không bao giờ biết tôn vinh sự thật
Nhưng dù sao đi nữa! Ta vẫn cám ơn em
Đã cho ta biết những tính tình quái dị ấy
Đó không phải là tính cuả người đàn bà bình thường
Có lẽ tính tình đó loài người không có!?
Nhưng dù sao đi nữa! ta vẫn cám ơn em
Cho ta những khoảng tình sóng gió trong đời.

DUY VĂN - HÀ ĐÌNH HUY
(Trích trong tuyển tập “ Nụ Cay” )
(1) EM = một danh xưng trung tính.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét