Thứ Ba, 5 tháng 5, 2015

GIỌT BUỒN

Duy Văn - Hà Đình Huy

Tôi trở về nguyên thân làm dã thú
Gọi tên em qua hơi thở nhọc nhằn
Tôi bây giờ nước mắt chảy rưng rưng
Về phố nhỏ tìm em đâu có mặt!
Loài cỏ cây mang lời ca của đất
Tôi đang người mang nổi khổ thâm niên
Miền thời gian mang nếp trán ưu phiền
Tôi xua đuổi  thân tôi về hoang dã
Em bé bỏng mang sắc hoa mùa hạ
Chiều lên đi hoa tóc nở bông vàng
Dòng suối xưa đem nước ngọt đi hoang
Ngày tháng lẻ tôi về thương kỷ niệm
Chuyện mình đó ! Thôi bây giờ khâm liệm.
Nói năng gì ? Nói năng gì được hởi em?
Trời mùa đông con nước chảy êm đềm
Tôi chiêm nghiệm nghe giọt buồn rõ xuống
Thành phố đó, có ai thèm chiêm ngưỡng
Khi tôi về mở mắt chịu lưu thân
Khi tôi về qua mấy nẻo phân vân
Đêm thị trấn trần truồng nghiêng mặt ngủ.

Duy Văn - Hà Đình Huy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét