Duy văn - Hà Đình Huy
TÔI THẤY:
Tôi thấy bộ mặt Sàigòn
Hiện nay đổi mới, nhưng còn
chưa cao!
Nhìn những khách sạn năm sao
Nhà hàng “ vĩ đại” người vào
người ra
Trung tâm “ thư giãn” mọc ra
Sang trọng tầm cỡ như là ở
Anh
Vũ trường tráng lệ đua tranh
Giành giưt khách nhảy tung
hoành hằng đêm
Nhiều trường tư thục mang tên
Danh nhân Anh – Mỹ lềnh khênh
trên đường
Chương trình học cũng lạ
thường
Tiền học phí đóng thảm thương
dân thành
Mỗi tháng ngàn đô đành rành
Giai cấp nào đủ sở hành cho
con?
TÔI HIỂU:
Tôi hiểu rằng các nơi nầy
Là nơi giải trí của bầy đảng
viên
Ăn chơi phung phí xài tiền
Cùng con cái họ liên miên đêm
ngày
Đến đây tìm gái đánh bài ,
Rượu Tây“ thư giãn” mỗi giờ vài chai
XO, rượu ngoại lai rai chuyện thường
Tiền tiêu đâu phải là lương
Tiền do tham nhũng mọi đường
kiếm vô
Một đêm xài bứt ngàn đô
Đúng là quan chức “ cáo Hồ”
thời nay
Vương tôn công tử (đỏ) cao
tay
Còn chơi thuốc lắc tìm say
cõi tình
TÔI THẤY:
Tôi thấy Sài - gòn người xe
Phố xá dầy đặc như khoe sự
giàu
Nhiều cao ốc đẹp tường rào
Vật liệu nhập cảng đủ màu đỏ
xanh
Bên cạnh nhà xí hội tanh
Cùng hố rác rưởi bu quanh nhặng ruồi
Ngày đêm bay hơi bốc mùi
Đem nhiều dịch bệnh điềm xui
dân lành
Hàng triệu tiếng động cơ hành
Ngày đêm phun khói xả nhanh
lên trời
Khói xe làm nghẹt phổi thôi
Hàng năm cả triệu người nhồi
máu tim
Hệ thống cống rãnh giữ nguyên
Mỗi khi mưa đến triền miên
nước đầy
Ngập lụt đến nửa ngọn cây
Người dân nhoi nhúc như bầy kiến hôi
Tiền ngoại viện trợ thừa vôi
Nhưng lại không thấy đắp bồi
rãnh mương
TÔI HIỂU:
Tiền mất vì phải vào rương
Cán bộ cất kỷ vô phương đụng
vào
Nhũng lạm làm cán bộ giàu
Xe hơi hàng ngoại đổ vào đầy
kho
Hàng lậu Trung cộng tự do
Tràn ngập đất nước khổ cho
dân mình
Chính quyền Việt cộng làm
thinh
Không dám phản kháng lại đồng
tình thêm
Thuốc lá ,bia lậu đi đêm
Cán bộ biên giới yếu mềm vì
đô (1)
Trước kia “kháng chiến” tam
vô (2)
Bây giờ “ độc lập” đi vồ của
dân
Tôi hiểu Sài gòn chết dần
Bởi mốt nhậu – hút bình dân
thượng thời
Giai cấp thống trị ăn chơi
Đảng viên, cán bộ nơi nơi đầy
đàng
Già nhậu ,trẻ nhậu bò càng
Hút thì khỏi nói, toàn hàng Tây
Âu
Ngày trước “ cán ngố” vùng
sâu
Răng đen mã tấu một gầu thuốc
rê
Bập phà cảm thấy đê mê
Nay là “ cán nhớn” lại chê
thuốc lào
Craven- ba số lúc nào
Ở trong túi áo dạt dào hương
thơm
Đi xe loáng bóng nguyên trơn
Mái tóc bạc thếch da mờn mốc meo
Lộ nguyên chân tướng dốt
nghèo
Nhà quê lên tỉnh eo xèo năm
xưa
TÔI THẤY:
Tôi thấy hiện tượng tiếm công
Lộng hành ngang ngược dân
phòng công an
Hối lộ tệ nạn lệ làng
Bất thành văn kiện, nhưng
càng viên niên
Chiếm đọat một nửa công viên
Làm nơi bán phở, đổi tiền đô
la
Chưa thỏa mãn lại xây nhà
Đây ông “cán bự” phải là
thường dân
Công an cũng chiếm lấy lần
Lề đường trước mặt nhà dân
phố nghèo
Xây ki ốt bán
thịt heo
Bia rượu nhậu nhẹt, tiền cheo
hốt vào
Chẳng xem luật pháp ra sao
Công an nhỏ lớn làm giàu bất
lương
Đó là do đảng chủ trương
Còn ai mà dám xuống đường kêu
oan
TÔI THẤY:
Tôi thấy nỗi khổ dân làng
Không nhà không cửa lang
thang ngoài đường
Trẻ con không được đến trường
Bà già ông cụ rách bương áo
quần
Chân tay lở loét phù sưng
Lê trên ván gỗ cầm chừng xin
ăn
Nhiều người bươi rác khó khăn
Cả ngày mới kiếm được dăm thỏi
đồng
Và vài bịt
giấy nylon
Đem về đi bán tiền nong độ
ngày
Rất nhiều bé gái đắng cay
Hì hụt lao động cả ngày lẫn
đêm
Nhiều em bán máu kiếm thêm
Nhưng cũng chẳng có đủ tiền
nuôi thân
Khi bệnh duy nhất chỉ cần
Vài ba viên thuốc, cũng không
tọai nguyền
Vào nhà thương chẳng có tiền
Bác sĩ, y tá đuổi liền không cho
Ra trước bệnh viện nằm co
Rồi chết không biết khổ cho phận người
TÔI HIỂU:
Con cháu cán bộ giởn vui
Quần áo phê phủ vú nuôi đàng
hoàng
“Cóc” mà muốn học làm sang
Mang danh “ công tử” nghênh
ngang phá làng
Nhờ vựa váo ánh hào quang
Cha, ông đảng cộng lộng tàng
che thân
Ngày xưa là lũ bần nhân
Ngày nay được dịp vét dần tóm
thâu
Châm ngôn “ vơ vét” làm đầu
Miễn sao đầy túi ấm gầu hầu
bao
Mặc kệ ai chết ra sao?
TÔI THẤY:
Tôi thấy được nơi thôn quê
Sau ngày Việt cộng đi về mươi
năm
Người dân sống dưới trăng rằm
Điện đèn không có tối tăm mây
mù
Đường sá ổ gà lu bù
Cầu tre lắc lẽo lật vù người qua
Đời sống dân thực kém xa
Các nước châu Á như là Thái
Lan
Cán bộ xã ấp nghinh ngang
Bọn họ là một ông hoàng ngày
xưa
Gái tơ bắt ép chẳng chừa
Vợ ba vợ bốn con thừa con rơi
Dân làng nghe tới rụng rời
Miền Tây có gả cán Tơi Cái Bè
Tên này mối lái buôn ghe
Buôn phụ nữ đóng bè sang Miên
Làm gái nhà thổ trường niên
Có em mười tuổi thân duyên
chưa đầy
Còn nạn tìm chồng bên Tây
Đài Loan ,Trung Quốc họ bày
nhiều chiêu
Khổ cho gái việt đủ điều
Phơi hết “ đồ quý” để chiều
người xem
Và rồi để được làm quen
Một tên già chát , tật nguyền đời chê
Vì tiền thân phải ủ ê
Chồng Hàn, vợ Việt thảm thê
cuộc đời
Tội này không phải do Trời
Mà cũng không phải do người
dân Nam
Tội này của bọn ác gian
Đảng Cộng sản Việt làm tan
nước nhà
Thuần phong mỹ tục bể ra
Cái thứ “ khỉ đột “ chun
ra từ rừng.
Duy Văn - Hà Đình Huy