Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2024



 HUYNH-TRƯỞNG NGUYỄN MÂU

 Trung-Tá Nguyễn Mâu là Phụ-Tá Tổng-Giám-Đốc (về sau là Phụ-Tá Tư-Lệnh) Cảnh-Sát Quốc-Gia đặc-trách Ngành Đặc-Biệt Trung-Ương, từ giữa năm 1968 đến cuối năm 1972.

Thời-gian đó là một chặng đường trên quá-trình lâu năm phục-vụ Ngành Đặc-Biệt của tôi ở Vùng II, nên tôi được hân-hạnh làm việc trực-tiếp dưới quyền của ông.

Tôi có nhiều kỷ-niệm về Trưởng Ngành Đặc-Biệt Việt-Nam Cộng-Hòa Nguyễn Mâu ‒ những mẩu ký-ức tôi không bao giờ quên ‒ vui thì nhiều, mà buồn thì cũng không phải là không.

 

Vì ông sinh-hoạt sát cánh với anh+chị+em trong Ngành, thân-thiết như một người anh trong gia-đình, nên đa-số chúng tôi gọi ông là Huynh-Trưởng. 

Huynh-Trưởng Nguyễn Mâu đến với Ngành Đặc-Biệt của Lực-Lượng Cảnh-Sát Quốc-Gia, là một khuôn mặt mới, nhưng lại làm nên một bộ mặt mới cho Ngành (Ngành viết hoa  vì trong CSQG chỉ có Đặc-Biệt là một Ngành được Sắc-Lệnh của Chính-Phủ lập nên, còn các Khối/giới/bộ-phận khác thì không).

Ông đã từng là Chỉ-Huy-Trưởng Trung-Tâm Tình-Báo Hỗn-Hợp Đồng-Minh, nên đã có sẵn kiến-thức chuyên-môn, lại giàu sáng-kiến, với tinh-thần phục-vụ cao, và quyết-tâm chống-Cộng (và chống cái-Xấu), dần dần đưa Ngành Đặc-Biệt vào giai-đoạn vững-mạnh cả từ tổ-chức đến điều-hành, và nhất là hoạt-động hữu-hiệu gặt-hái được nhiều thành-quả lớn-lao.

Ông đã để lại một số dấu ấn đậm nét trong trí nhớ của tôi.  

 

Đối với tình-hình nước ta thời bấy giờ, việc phân-biệt tín-ngưỡng là một vấn-đề gai-góc vẫn còn âm-ỉ từ sau cuộc Cách-Mạng 1-11-1963. “Biến-cố Đài Phát-Thanh Huế” là một dấu mốc trong lịch-sử nước nhà. Sau khi cuộc biểu-tình và vụ nổ ở đó xảy ra, phản-ứng đầu tiên của Tổng-Thống Ngô Đình Diệm là cất chức Tỉnh-Trưởng Tỉnh Thừa-Thiên kiêm Thị-Trưởng Thị-Xã Huế ‒ Phật-Tử Nguyễn Văn Đẳng ‒ thay-thế bằng một Giáo-Dân Kitô ‒ Thiếu-Tá Nguyễn Mâu. Dân-chúng hồi-hộp chờ-đợi những gì có thể tưởng-tượng được từ tân-nhân-vật lãnh-đạo chính-quyền địa-phương sôi-động này. Nhưng, Tỉnh/Thị-Trưởng Nguyễn Mâu đã giữ mình công-chính, từ đó về sau không hề bị một ai than phiền trong vai trò chính-trị vô cùng tế-nhị ấy của mình. 

 

Đến khi qua cầm đầu Ngành Đặc-Biệt toàn-quốc, một ngành “mật-vụ”, cũng thế, cá-nhân Nguyễn Mâu không hề kỳ-thị ‒ một việc làm rất dễ ‒ đối với bất-cứ người nào khác tôn-giáo với mình.

Huống gì tôi, một viên-chức dưới quyền, đã từng bị “tì-vết” là một kẻ đầu tiên chống-đối những tệ-nạn dưới thời Đệ-Nhất Cộng-Hòa.

Tự trong lòng mình, tôi kính phục và mang ơn Nguyễn Mâu.

 

Trở lại với Ngành Đặc-Biệt Việt-Nam Cộng-Hòa:

 

Về mặt tổ-chức, nổi bật là Huynh-Trưởng Nguyễn Mâu đã thành-lập “Biệt-Đội Thiên Nga” ‒ như để chắp cánh theo sau “Phụng-Hoàng” ‒ lần đầu tiên chú-trọng khai-triển sâu rộng khả-năng phục-vụ của nữ-giới, mà thành-tích công-tác đã được nhiều cơ-quan bạn biết đến, ngay cả đối-phương cũng từng kiêng dè.

 

Về mặt huấn-luyện, ngoài các Khóa “Cán-Bộ Điều-Khiển”, “Thẩm-Vấn Chính-Trị”, v.v... ông đã phối-hợp với Phối-Trí-Viên CIA tổ-chức các Khóa Tu-Nghiệp “Phản-Tình-Báo Cao-Cấp” (mà tôi là thủ-khoa Khóa I). Ông lại thực-hiện các Khóa Đào-Tạo “Lãnh-Đạo & Chỉ-Huy Cảnh-Sát Đặc-Biệt Cao-Cấp” (tôi cũng tham-dự Khóa I, tuy không chấm điểm nhưng tôi được xem thuộc hạng Tối Ưu).

Trong cả hai trường-hợp ấy, tôi đã được bầu làm đại-diện cho các Trưởng Ngành Đặc-Biệt của bốn Vùng Chiến-Thuật và Đô-Thành Sài-Gòn, đọc diễn-văn vào các lễ bế-mạc dưới quyền chủ-tọa của Tổng-Giám-Đốc Chuẩn-Tướng Trần Văn Hai.

 

Về mặt dụng-nhân, ông không phe-phái mà chỉ tận-dụng năng-lực của mọi thuộc-viên dù từ gốc-gác nào; đặc-biệt là “bình-dân”, tạo một không-khí thân-mật, cởi-mở, để anh+chị+em trong Ngành thoải-mái làm việc ‒ sợ là sợ nếu mình làm gì sai-trái chứ không phải là sợ vì quyền-lực của cấp chỉ-huy.  

 

Ông cũng đích-thân hành-động, chứ không phải chỉ ngồi một chỗ mà ra lệnh cho cấp dưới thi-hành.  

 

Có một lần, sau buổi họp tại Trung-Ương, ông kéo các Trưởng Ngành Đặc-Biệt Thủ-Đô và bốn Vùng Chiến-Thuật, cùng vài viên-chức dưới quyền của ông, ra phố, vào một nhà hàng ăn. Ở đây, có một nữ-ký-giả trẻ đẹp được Cán-Bộ Điều-Khiển bố-trí đến gặp ông và cùng dùng bữa với chúng tôi. Biết tôi cũng ở trong giới viết-lách, ông để cho nàng ngồi giữa ông và tôi. Cô-ta trổ tài, viết lên khăn giấy mấy câu thơ, đưa ông, ông chuyền qua phía bên kia để các anh+em cùng đọc, cuối-cùng là đến tay tôi. Tôi liền chữa ngay mấy chỗ lạc điệu, sai vần của cô-ta. Tôi thấy ông khoan-khoái gật-gù. “Đàn em” của ông là bậc thầy trong nghề cầm bút đấy, cô em!

Trên đường về, tôi hỏi riêng Quận-Trưởng Trần Văn Bi, Chánh-Sở Công-Tác Đặc-Biệt: “Cô nào thế?” Anh đáp: “Một đầu-mối của bọn tôi đấy. Làm thơ, viết văn, đi điều-tra viết phóng-sự... nhưng nội-dung thì phản-chiến, thiên-Cộng. Cũng giống như mấy tên du-ca, dùng âm-nhạc làm nhụt chí chiến-đấu của bên mình, có lợi cho bên kia...”

Tôi muốn hỏi xem vì sao cô-ta được cho đến đó, song ngại nguyên-tắc “bảo-mật” và “ngăn-cách” nên thôi. Đoán được thắc-mắc của tôi, Bi nói tiếp: “Bọn chúng rõ-ràng làm lợi cho đối-phương, nhưng chúng ta chưa nắm được bằng-chứng hay nhân-chứng là bọn chúng nằm trong đường dây nào của Việt-Cộng, nên chưa bắt được. Mà để cho địa-phương theo-dõi thì tốn nhiều nhân-viên, thì-giờ; vả lại bọn chúng thường hay ra khỏi địa-phương, lắm khi mất dấu; còn muốn móc-nối làm mật-báo-viên cho ta, thì hoặc vì chưa nắm được “tẩy” nên khó lòng tiếp-cận, hoặc bọn chúng không những không nhận lời mà còn có thể trở lại cười mình. Do đó, Huynh-Trưởng của chúng ta đã đi một nước cờ cao, là cho mời đến gặp ông; để ông vừa biểu-lộ thông-cảm với những suy-tư cảm-xúc ‘siêu-biên-giới’ của giới văn-nghệ-sĩ, vừa tâm-sự về vận nước và thế đứng của người công-dân, vừa chứng-tỏ là bọn chúng đã được (hay bị) cơ-quan an-ninh tình-báo chiếu-cố rồi. Vì thế, một mặt thì bọn chúng phải chùn bước, một mặt thì Việt-Cộng phải dè chừng. Tức là ông dùng bao tay bằng nhung vuốt vai bọn chúng, mở đường cho mọi Cán-Bộ Điều-Khiển bất-cứ ở đâu cũng dễ-dàng dùng bàn tay thịt hay bàn tay sắt, tùy theo trường-hợp nhẹ/nặng mà ‘làm việc” với bọn chúng, vì xem như đã được phép hoặc được lệnh của Cấp Trên rồi... Bọn tôi ở Trung-Ương bám theo bọn chúng khắp nước, có lợi-thế hơn các địa-phương...”

 

Có một lần, Huynh-Trưởng Nguyễn Mâu ra Vùng II. Khi đang ngồi giải-khát trên bãi biển Nha-Trang, ông ngỏ ý muốn gặp... một viên Thượng-Sĩ-Nhất Mỹ mà ông đã quen đâu tận trong Miền Nam. Anh em nhìn nhau, lắc đầu. Ở thành-phố này, có biết bao nhiêu là sĩ-quan Hoa-Kỳ, huống gì là hạ-sĩ-quan, và ai mà để ý xem tên trên ngực áo của họ làm gì. Nhưng may là tôi cũng hay để ý đến các quân-nhân tuy cấp-bậc thấp mà công-việc quan-trọng và có tầm giao-dịch rộng hơn lệ thường, nên tôi nghi, và đã làm quen. Khi nghe ông tả sơ qua là tôi lái xe vào ngay trong cư-xá của Bộ Tư-Lệnh Mac-Cords Quân-Khu II, dù đang giờ trưa nghỉ việc, tìm dẫn anh ta ra gặp Huynh-Trưởng của Ngành ngay.

 

Có một vụ, về tôi, đã làm Huynh-Trưởng Nguyễn Mâu nhức đầu. Lúc đó có một bộ-phận mới được thành-lập, gọi là “An-Ninh Nội-Bộ”, cũng coi về hành-vi chính-trị của nhân-viên CSQG. Nha CSQG Cao-Nguyên Trung-Phần được BTL Khu 23 Chiến-Thuật gửi đến một tài-liệu bắt được của VC tại mặt trận, nói rằng chúng đã móc-nối được một nhân-viên của Nha, tên Trần Kim Tuyến [trùng tên, chứ không phải là viên cựu giám-đốc Nha Nghiên-Cứu của Phủ Tổng-Thống thời Đệ-Nhất Cộng-Hòa]. Cấp trên bút-phê cho tôi (Trưởng Ngành ĐB kiêm Trưởng Ban ANNB) điều-tra. Nghĩ tình đồng-nghiệp, thay vì để cho Trưởng-Ban Hoạt-Vụ là Thẩm-Sát-Viên Võ Hữu Thái đem gửi y-viên vào Phòng Tạm Giam của Ty CSQG Tỉnh Darlac như lệ thường, tôi chỉ cho cấm trại y-viên tại cơ-quan để chờ hỏi cung. Phái-viên của ANNB Tổng-Nha lên Ban Mê Thuột, gặp Tuyến, nghe y-viên than phiền là bị cầm chân tại sở không cho về với vợ+con, bèn báo-cáo, và tôi bị Tổng-Giám-Đốc ký Lệnh Phạt. Lệnh này có giá-trị hai năm (không thăng cấp, không tiến chức). Tôi khiếu-nại, Giám-Đốc Nha xác-nhận là chính ông ký “lệnh cấm trại” ấy, và Huynh-Trưởng Nguyễn Mâu cũng can-thiệp; nhưng không có kết-quả. Phòng ANNB tại Tổng-Nha thuộc quyền của một sĩ-quan quân-lực mới được biệt-phái qua, đang gây thanh-thế để tiến lên cao (thành Nha “An-Ninh Cảnh-Lực” sau này), không thể tự phủ-nhận giá-trị công-tác và đề-nghị đầu tiên của mình. Huynh-Trưởng Nguyễn Mâu đòi-hỏi quyền góp ý của Ngành Đặc-Biệt, nêu lên nhiều trường-hợp một số viên-chức Cảnh-Sát Đặc-Biệt khác, vì công-vụ mà tiếp-xúc với VC, bị ANNB báo-cáo là có quan-hệ với đối-phương, oan cho họ và bất-công cho cơ-quan. Tổng-Giám-Đốc giao cho Phó Tổng-Giám-Đốc, Kiểm-Tra Thượng-Hạng (sau này là Chuẩn-Tướng) Bùi Văn Nhu giải-quyết. Ông Nhu bị kẹt, vì ông là viên-chức nguyên ngành, mà Trưởng Phòng ANNB là sĩ-quan mới được biệt-phái qua (tức là thân-tín của Tổng-Giám-Đốc). Ông Nhu mở một cuộc họp liên-Khối tại Tổng-Nha, có đông-đảo viên-chức Khối, Sở, Phòng tham-gia. Viên Trưởng Phòng ANNB thuyết-trình, ví công-việc của mình với An-Ninh Quân-Đội bên quân-ngũ, kết-luận văn-hoa là “chó sủa mặc chó, đoàn lữ-hành cứ đi!” Huynh-Trưởng Nguyễn Mâu của Ngành Đặc-Biệt Trung-Ương trả lời, giải-thích rằng An-Ninh Quân-Đội, trong những trường-hợp tương-tự, vẫn có hội-ý với Phòng Nhì, Đơn-Vị 101, Liên-Đoàn 77, Phủ Đặc-Ủy Trung-Ương Tình-Báo, Tổng-Nha CSQG, v.v... và cũng kết-luận văn-hoa là không lẽ viên-chức Đặc-Cảnh cũng đành như “Tráng-Sĩ Kinh Kha trên dòng Dịch-Thủy, một lần qua sông, là một lần đi không trở lại...” Hội-Đường vỗ tay rầm rầm. Nhưng rốt cuộc thì vì tôi mà các Trưởng Ngành Đặc-Biệt khác trên toàn-quốc không còn được giao kiêm-nhiệm Trưởng Ban ANNB (hồi đó), và riêng tôi thì chỉ được (cấp chỉ-huy sau đó của ANNB, và Tổng-Giám-Đốc kế-tiếp của Tổng-Nha) cho bạch-hóa hồ-sơ, sau khi Lệnh Phạt đã có hiệu-lực quá hai năm rồi! Dù sao, tôi tin là Huynh-Trưởng Nguyễn Mâu cũng không khỏi buồn về vụ của tôi.

 

Tuy nhiên, nỗi buồn lớn hơn của Huynh-Trưởng Nguyễn Mâu là ông không được tiếp-tục phục-vụ trong Ngành Đặc-Biệt lâu hơn. Trở về quân-ngũ, dù ông có được thăng cấp-bậc cao, có được giữ chức-vụ lớn, ông vẫn còn nặng lòng lưu-luyến với Ngành Đặc-Biệt xưa.

Mọi dịp Tết sau đó, tôi (và các cựu cộng-sự-viên cũ) vẫn còn nhận được thư kèm thiệp của ông nồng-nàn Cung Chúc Tân Xuân.

Sau này ra hải-ngoại, mỗi lần đến dự các sinh-hoạt của cựu CSQG ông vẫn mặc bộ đồng-phục Cảnh-Sát Dã-Chiến (danh-xưng dưới thời Đệ-Nhất Cộng-Hòa là “Cảnh-Sát Chiến-Đấu”), vừa tỏ tình đồng-nghiệp cũ, vừa khẳng-định nhiệm-vụ “chiến-đấu” chống-Cộng vẫn còn trên thân-xác cũng như trong tâm-hồn ông.

 

Huynh-Trưởng Nguyễn Mâu đã cho ra đời hai cuốn sách “tường trình nghiệp vụ” nhan đề “N.Đ.B.” (en-đi-bi: Ngành Đặc-Biệt), mà mới đọc qua cuốn đầu (do ông đề tặng “Lê Xuân Nhuận, một sĩ-quan tình-báo có tầm-vóc thuộc NĐB đã từng là trụ-cột an-ninh chính-trị tại Vùng II Chiến-Thuật”), tôi đã choáng ngợp trước một số thành-quả công-tác rực-rỡ của chính ông cống-hiến cho Đất Nước, mà chính đa-số anh+chị-em trong Ngành trước kia cũng chưa được biết rõ-ràng:

 

‒ Phá vỡ Cụm Tình Báo Chiến Lược A-22, tóm cổ điệp-viên Huỳnh Văn Trọng (y được địch gài vào Phủ Tổng-Thống, giữ chức-vụ Cố-Vấn Chính-Trị cho Tổng-Thống Nguyễn Văn Thiệu); Vũ Ngọc Nhạ, thiếu tướng tình báo Việt Cộng (y được địch gài vào Bộ Tham-Mưu của Phủ Tổng-Thống); cùng với một số phái khiển tình báo chiến lược cao-cấp khác;

‒ Đập tan tổ-chức xâm-nhập của phái khiển Đoàn Ngọc Bửu, nhắm vào Dinh Độc Lập (chúng có hầm bí-mật đào từ ngách dưới giếng nước để đặt điện-đài, trong nhà ở Bình Dương của một bác-sĩ sui-gia với phu-nhân tổng-thống, và con trai của bác-sĩ ấy cũng là anh em cột chèo với Tổng-Thống Nguyễn Văn Thiệu);

‒ Triệt-hạ Cụm Tình Báo Chiến Lược A-26 của phái khiển tình báo chiến lược Trần Ngọc Hiền, anh ruột của Đại-Tá Trần Ngọc Châu, Tỉnh Trưởng Tỉnh Kiến Hòa (mạng lưới này nhắm vào Quốc-Hội Việt-Nam Cộng-Hòa và Giáo-Hội Phật-Giáo Việt-Nam Thống-Nhất);

‒ Loại trừ Cụm Tình-Báo Chiến-Lược A-54 của phái khiển Sáu Già tức Bùi Văn Sắc (y sử-dụng mỹ-nhân-kế, cùng với người đẹp do y giới-thiệu dọn vào ở chung với Trung-Tướng Nguyễn Chánh Thi, khi thì tại tư-dinh của Tư-Lệnh Vùng I, khi thì tại tư-dinh của Tướng Thi ở đường Gia-Long Saigon, thu-thập tin-tức về quân-sự và cả chính-trị, tôn-giáo, tại Vùng I và Miền Nam);

‒ Kết liễu Cụm Tình-Báo Kỹ-Thuật của phái khiển Phạm Đức (chúng dùng một chiếc tàu tình-báo vô-tuyến viễn-thông điện-tử, cùng các cán-bộ mang căn-cước giả là sinh và chánh-quán tại Ninh Thuận là quê quán của Tổng-Thống Thiệu, xâm-nhập vùng biển Miền Nam, từ biển Quảng Ngãi đến bến Cầu-Đá Nhatrang, nhắm vào Bộ Tư-Lệnh Dã-Chiến II Hoa-Kỳ đóng ở bờ biển Nha-Trang) (Trong vụ này Lê Xuân Nhuận của Vùng II đã có tham-gia);

‒ Bóp chết Cụm Đặc Công, gồm có Mũi của Nguyễn Văn Hùng (y được gài vào làm tài-xế nằm vùng tại văn-phòng Bộ Tư-Lệnh MAC-V của Đại-Tướng Creighton Williams Abrams Jr. Mũi này có 8 sĩ-quan đặc-công cùng 13 cơ-sở, được trang-bị chất nổ do Nga chế-tạo và nhiều loại vũ-khí tấn-công); Mũi của 2 chị em nữ-sinh Thiều Thị Tạo và Thiều Thị Tân (cài cấy nội-tuyến bên trong Bộ Tư-Lệnh Cảnh-Sát Quốc-Gia, chuẩn-bị đánh sập văn-phòng của Chuẩn-Tướng Trần Văn Hai); Mũi của Nguyễn Văn Ty (chúng sử-dụng chất nổ C4 và mìn chống chiến-xa, phục-kích đoàn xe của Thủ-Tướng Trần Văn Hương trên đường Cường-Để ‒ Bạch-Đằng.  Khi đoàn xe vừa qua khỏi tháp canh cuối trong khuôn-viên Phủ Thủ-Tướng thì chúng nổ súng khởi-sự, định cho nổ mìn claymore, nhưng Ngành Đặc-Biệt đã lập-tức phản-công, tóm bắt trọn ổ, có 7 đồng bọn);

‒ Vân vân...

 

Huynh-Trưởng Nguyễn Mâu quả đã không hổ danh là một cấp lãnh-đạo và chỉ-huy Điệp-Báo & Phản-Gián cao-cấp ưu-tú của cả nước Việt-Nam Cộng-Hòa.

 

LÊ XUÂN NHUẬN

KỶ NIỆM NGÀY TRUYỀN THỐNG CẢNH SÁT QUỐC GIA 1- 6

Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2024

Mạn đàm về sự kết thúc của vạn vật


 BM

Sau một hội nghị thượng đỉnh diễn ra gần đây giữa các đối tác mới Trung cộng và Nga, Tổng Bí thư Trung cộng Tập Cận Bình và Tổng thống Liên bang Nga Vlimir Putin đã phát hành một thông cáo kỳ lạ gồm chỉ vỏn vẹn có một câu: “Không thể có người thắng trong một cuộc chiến tranh hạt nhân và một cuộc chiến như vậy không bao giờ nên xảy ra.”


Chẳng ai bất đồng với ý kiến đó, mặc dù trước đây một số quan chức của hai chính quyền đạo đức giả này từng đe dọa sẽ tấn công hạt nhân các quốc gia láng giềng của họ.


Tuy nhiên, tại sao hai nhà lãnh đạo này lại cảm thấy cần phải đưa ra một tuyên bố ngắn gọn như vậy và tại sao lại là vào thời điểm này?


BM


Hiếm có khi nào những lời lẽ khoa trương về sự huỷ diệt hàng loạt mang tính toàn cầu lại đạt đến một âm hưởng cao đến vậy như hiện nay, khi các cuộc chiến tranh sống còn đang hoành hành ở Ukraine và Gaza.


Đặc biệt, ít ra thì ông Putin cũng tin rằng cuối cùng thì ông cũng đang giành chiến thắng trong cuộc xung đột ở Ukraine. Ông Tập dường như cho rằng sức mạnh quân sự đang lên trong lĩnh vực vũ khí thông thường của Trung cộng ở Biển Đông rốt cuộc cũng đã đủ để giúp cho việc sáp nhập Đài Loan trở nên khả thi.


BM


Hai vị này đều tin rằng trở ngại duy nhất cho chiến thắng của họ sẽ là sự can thiệp từ Hoa Kỳ và liên minh NATO, một cuộc xung đột có thể dẫn đến những lời đe dọa lẫn nhau về việc buộc phải viện đến vũ khí hạt nhân.


Đó là nguyên nhân dẫn đến những cảnh báo vừa rồi của ông Tập và ông Putin.


Hầu như hàng tháng, nhà lãnh đạo độc tài của Bắc Hàn Kim Jong Un đều sẽ đưa ra những lời đe dọa nhàm chán rằng ông ấy sẽ sử dụng kho vũ khí hạt nhân của mình để tiêu diệt Nam Hàn hoặc Nhật Bản.


BM


Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Recep Erdogan, một người thân Hamas, cũng tẻ nhạt như vậy, khi thường xuyên đe dọa người Armenia bằng những lời lẽ điên rồ về việc tiến hành lặp lại “sứ mệnh của cha ông chúng ta.” Và đôi khi ông còn cảnh báo người Israel và người Hy Lạp rằng một ngày nào đó họ có thể thức giấc trong tình cảnh phi đạn của Thổ Nhĩ Kỳ đang bay tới tấp vào các thành phố của họ.


Cụ thể hơn, lần đầu tiên trong lịch sử, Iran đã tấn công quê hương của Israel. Họ đã phóng loạt phi đạn hành trình, phi đạn đạn đạo, và thiết bị bay điều khiển từ xa ồ ạt nhất trong lịch sử hiện đại với hơn 320 vũ khí được phóng đi.


Đồng thời, các nhà thần quyền của Iran tuyên bố rằng họ sắp có năng lực sản xuất vũ khí hạt nhân. Và tất nhiên, kể từ năm 1979, cứ thi thoảng định kỳ Iran lại hứa sẽ xóa Israel khỏi bản đồ và tiêu diệt một nửa dân số Do Thái trên thế giới cùng với nước này.


BM


Hầu hết mọi người đều chẳng màng đến những lời hăm dọa điên rồ này và xem như là mấy lời khoác lác của những kẻ độc tài. Nhưng như chúng ta đã chứng kiến vào ngày 07/10/2023, sự man rợ trong nhân tính không thay đổi nhiều so với trong thế giới thời kỳ tiền hiện đại, cho dù được định nghĩa bằng những hành động tàn ác như trảm thủ, cắt xẻo thân thể, sát nhân, cưỡng gian hàng loạt, tra tấn, hay bắt giữ người cao niên, phụ nữ, và trẻ em Israel làm con tin.


Nhưng điều đã hoàn toàn thay đổi chính là bản thân các hệ thống gây ra chết chóc hàng loạt vũ khí hạt nhân, các loại khí hóa học, chất sinh học, cũng như các hệ thống khai triển và phân phối vũ khí hủy diệt hàng loạt do trí tuệ nhân tạo điều khiển.


Thật kỳ lạ, trước lời hứa hẹn về một cuộc chiến quyết liệt cuối cùng thì phản ứng của thế giới vẫn chỉ là một trạng thái dửng dưng. Hầu hết mọi người cảm thấy rằng những kẻ độc tài này chỉ đang buông ra những lời ngông cuồng, chứ sẽ không bao giờ phóng thích vũ khí hủy diệt nền văn minh.


BM


Xét đến thực tế rằng số quốc gia độc tài sở hữu vũ khí hạt nhân (ví dụ: Nga, Trung cộng, Pakistan, Bắc Hàn, và có thể là Iran) cũng nhiều như số quốc gia dân chủ có loại vũ khí này (Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Israel, và Ấn Độ). Thì chỉ có Israel là có mái vòm chống phi đạn đạn đạo hiệu quả. Và khi sức mạnh quân sự thông thường của phương Tây suy giảm, thì họ sẽ càng phải dựa vào sự răn đe hạt nhân nhiều hơn trong khi họ không có hệ thống phòng thủ phi đạn hiệu quả nào để bảo vệ lãnh thổ của mình.


 BM


Trong một cuốn sách vừa xuất bản, “The End of Everything” (“Sự Kết Thúc của Vạn Vật”), tôi đã viết bốn ví dụ về sự hủy diệt nhà nước thành bang cổ Thebes, Carthage cổ đại, Constantinople thời Byzantine, và Tenochtitlán của người Aztec trong đó những điều không ai có thể hình dung ra được đã trở thành sự thực.


Trong tất cả những vụ xóa sổ này, các quốc gia bị nhắm mục tiêu đều ngây thơ tin rằng quá khứ huy hoàng của họ sẽ bảo đảm cho sự tồn tại của họ, thay vì một đánh giá thực tế về khả năng phòng thủ yếu kém hiện tại.


Tất cả đều hy vọng rằng các đồng minh của họ những người Sparta, người Macedonia phản đối La Mã, các quốc gia Thiên Chúa Giáo ở Tây Âu, và các thành bang phụ thuộc của người Aztec sẽ xuất hiện vào phút chót để giải cứu họ khỏi kết cục chiến bại.


Ngoài ra, các quốc gia bị nhắm mục tiêu này hiểu biết rất ít về các kế hoạch và năng lực của những kẻ sát nhân tài ba bên ngoài những bức tường thành của họ như người chinh phục tàn nhẫn có mong ước trở thành triết gia Alexander Đại đế, nhà bảo trợ văn học Scipio Aemilianus, nhà triết học tự xưng Mehmet II, và Hernán Cortés đọc nhiều hiểu rộng những người này đều tìm cách hủy diệt hoàn toàn thay vì chỉ đơn thuần đánh bại kẻ thù của họ.


BM


Các thành phố và quốc gia với số phận bi đát này đã bị phá hủy thành đống tro tàn hoặc bị sáp nhập bởi những kẻ chinh phạt. Dân số của họ bị xóa sổ hoặc bị bắt làm nô lệ, và các nền văn hóa, phong tục, truyền thống một thời từng được tôn kính của họ thì bị lãng quên vào lịch sử. Những lời trăng trối cuối cùng của những kẻ bị chinh phục thường là những biến thể khác nhau của câu, “Việc đó không thể nào xảy ra ở đây được.”


Nếu quá khứ là kim chỉ nam cho hiện tại, thì chúng ta cần lưu ý rằng điều gần như không bao giờ xảy ra trong chiến tranh chắc chắn vẫn có thể xảy ra.


Khi những kẻ sát nhân đưa ra những lời đe dọa ngông cuồng, thậm chí là điên rồ, thì chúng ta vẫn nên xem xét một cách nghiêm túc.


Chúng ta không nên trông cậy vào các quốc gia thân hữu hoặc trung lập đến cứu vớt nền văn minh của chính mình. Thay vào đó, người Mỹ nên xây dựng các hệ thống phòng thủ trên bầu trời quê hương, bảo vệ biên giới, bảo đảm quân đội hoạt động dựa trên nguyên tắc trọng dụng nhân tài, chấm dứt việc chi tiêu và vay mượn vô tội vạ, đồng thời gây dựng lại cả lực lượng quân sự thông thường cũng như lực lượng hạt nhân.


BM


Nếu không, chúng ta sẽ tin tưởng một cách ngây thơ và một cách trí mạng rằng theo cách màu nhiệm nào đó chúng ta trở thành ngoại lệ khi những điều không thể tưởng tượng được lại trở nên quá đỗi hiện thực.




Victor Davis Hanson  _  Tuệ Minh


Bên trong phiên tòa nơi ông Trump bị kết tội

 

Ông Trump bị bồi thẩm đoàn tuyên có tội sau hai ngày hội ý tại phiên tòa ở New York, trở thành cựu tổng thống Mỹ đầu tiên bị coi là tội phạm.

Sau khi thẩm phán chủ tọa Juan Merchan ngày 28/5 thông báo kết thúc giai đoạn tranh tụng trong phiên tòa xét xử cựu tổng thống Donald Trump với 34 cáo buộc làm giả hồ sơ kinh doanh để chi tiền ém thông tin bất lợi, bồi thẩm đoàn 12 thành viên chính thức và 6 thành viên dự bị của tòa hình sự Manhattan, New York bắt đầu họp từ ngày 29/5 để luận tội ông Trump.

Đây được coi là quá trình dài và phức tạp, bởi bồi thẩm đoàn phải xem xét lại toàn bộ lời khai của các nhân chứng để xác định ông Trump có tội hay không. Quyết định cuối cùng cần có sự đồng thuận của toàn bộ 12 thành viên.

Phiên hội ý đầu tiên của bồi thẩm đoàn ngày 29/5 kết thúc sau gần 5 giờ làm việc mà không đạt được kết quả. 12 bồi thẩm viên được thẩm phán Merchan cho trở về nhà, lưu ý họ không được phép đọc hay nói về vụ kiện bên ngoài tòa án.

Sáng 30/5, ông Trump và đại diện phía công tố viên tiếp tục đến tòa án để chờ kết quả. Cựu tổng thống mặc vest tối màu, đeo cravat xanh dương. Trong số những người đi cùng ông có luật sư Todd Blanche và con trai thứ Eric Trump.

"Chúng ta lại tiếp tục nào", ông Trump nói với báo giới trước khi vào phòng xử án. Ông không trả lời câu hỏi nào từ phóng viên.

Một lúc sau, 12 bồi thẩm viên, gồm 7 nam và 5 nữ xuất hiện, đi qua ông Trump và ngồi vào vị trí bồi thẩm đoàn. Họ không nhìn về phía cựu tổng thống. "Xin chào các bồi thẩm viên, hoan nghênh trở lại tòa", thẩm phán Merchan phát biểu.

Theo yêu cầu từ bồi thẩm đoàn, ông Merchan đọc lại chỉ dẫn luận tội từ trang 7 đến trang 35, mất khoảng 30 phút. Bồi thẩm đoàn đề nghị được cung cấp tai nghe để xem xét các bằng chứng lưu trong máy tính xách tay của tòa án. Ông Merchan cho rằng họ cũng nên được cấp thêm loa.

Tranh ký họa thẩm phán Juan Merchan đọc tài liệu cho bồi thẩm đoàn trong phiên tòa ngày 30/5. Ảnh: Reuters

Tranh ký họa thẩm phán Juan Merchan đọc tài liệu cho bồi thẩm đoàn trong phiên tòa ngày 30/5. Ảnh: Reuters

Toàn bộ bồi thẩm đoàn vào phòng họp kín để thảo luận. 6 bồi thẩm viên dự bị cũng tham gia quá trình này. Ông Trump cùng con trai và các luật sư rời phòng xử án sang phòng bên cạnh để chờ thông tin.

Khoảng 16h13, thẩm phán Merchan trở lại phòng xử và thông báo với các bên rằng ông sẽ cho bồi thẩm đoàn kết thúc ngày làm việc để trở về nhà trong khoảng 15 phút nữa. Thẩm phán sau đó vào phòng họp để trao đổi với các bồi thẩm viên.

Ông Trump cùng luật sư Blanche ngồi trao đổi tại bàn bào chữa với vẻ thoải mái nhất kể từ khi ông xuất hiện tại tòa từ giữa tháng 4.

Họ giống như những người bạn lâu năm đang chia sẻ một câu chuyện đùa. Vai Trump có lúc rung lên, thể hiện sự vui vẻ hiếm thấy của ông tại tòa, Kayla Epstein, phóng viên BBC, mô tả.

Mốc 16h30 trôi qua, ông Merchan chưa quay lại tòa. 16h36, thẩm phán chủ tọa xuất hiện với thông báo gây chấn động: Bồi thẩm đoàn đã có phán quyết.

Họ cần thêm thời gian để hoàn tất giấy tờ cần thiết, ông Merchan thông báo. Bồi thẩm đoàn gửi ghi chú thông báo kết quả thảo luận cho ông Merchan lúc 16h20 và xin thêm 30 phút chuẩn bị.

Ông Trump vẫn bình tĩnh, nhưng gương mặt không còn vui như trước. Ông trao đổi thầm với luật sư Emil Bove.

"Xin không phản ứng dưới bất kỳ hình thức nào", thẩm phán Merchan nói trước khi bồi thẩm đoàn trở lại.

6 bồi thẩm viên dự bị xuất hiện, ngồi hàng ghế ngay sau các công tố viên. 12 bồi thẩm viên chính thức sau đó vào vị trí của bồi thẩm đoàn. Thư ký tòa án đặt câu hỏi với đại diện bồi thẩm đoàn về phán quyết với 34 tội danh của ông Trump. Người này trả lời "có tội" 34 lần.

Với phán quyết này, ông Trump đi vào lịch sử Mỹ, trở thành cựu tổng thống đầu tiên bị truy tố và kết tội. Ông cũng trở thành ứng viên đầu tiên của một chính đảng là tội phạm khi chạy đua vào Nhà Trắng.

Cựu tổng thống Donald Trump rời tòa hình sự Manhattan, New York ngày 30/5. Ảnh: AP

Cựu tổng thống Donald Trump rời tòa hình sự Manhattan, New York ngày 30/5. Ảnh: AP

Các luật sư đều im lặng khi phán quyết được công bố. Phòng xử chỉ có tiếng gõ bàn phím của khoảng 60 phóng viên. Báo giới không nhìn thấy phản ứng của ông Trump khi phán quyết "có tội" đầu tiên được đưa ra. Máy quay tòa án tắt khi đại diện bồi thẩm đoàn trả lời, bởi các bồi thẩm viên cần được bảo vệ danh tính.

Máy quay bật trở lại vào cuối quá trình đọc kết luận, cho phép phóng viên thấy gương mặt Trump. Cựu tổng thống tỏ vẻ lạnh lùng, cau mày, nhưng không rõ có phải ông đang phản ứng với bồi thẩm đoàn hay không.

Từng bồi thẩm viên được yêu cầu xác nhận quyết định của họ. Ông Trump nghiêng người sang phải để nhìn theo. Tòa hỏi đây có phải quyết định của họ hay không, 12 bồi thẩm viên lần lượt trả lời "đúng" hoặc "đúng vậy".

Thẩm phán Merchan cảm ơn bồi thẩm đoàn và bày tỏ cảm thông với gánh nặng mà họ phải chịu trong thời gian qua. "Các bạn đã thực hiện một nhiệm vụ rất áp lực và khó khăn", ông Merchan nói. "Tôi thực sự ngưỡng mộ sự cống hiến của các bạn. Các bạn đã giúp vụ kiện có được sự chú ý tương xứng".

Bồi thẩm đoàn rời phỏng xử án, không ai nhìn về phía ông Trump. Luật sư Blanche dường như ghi chú điều gì, sau đó đề nghị thẩm phán Merchan bác bỏ phán quyết từ bồi thẩm đoàn, do nó được đưa ra dựa trên lời khai không đáng tin cậy, định kiến của cựu luật sư Michael Cohen. Ông Merchan bác bỏ yêu cầu.

"Thẩm phán hỏi 'yêu cầu bảo lãnh là gì?'. Các công tố viên đáp lại 'không cần bảo lãnh'. Do đó, ông Trump rời đi và chúng tôi cũng lập tức theo sau", Alice Gainer, phóng viên CBS News, kể lại. Cựu tổng thống sau đó lên xe, dường như trở về Tháp Trump.

"Gương mặt cựu tổng thống đỏ bừng. Ông ấy lúng túng bước đến nắm tay Eric. Tôi không rõ ông ấy muốn bắt tay con trai hay làm gì", Gainer cho biết thêm.

Sau khi rời phòng xử, ông Trump có phát biểu ngắn trước các phóng viên, tuyên bố mình vô tội, khẳng định phiên tòa "gian lận và đáng hổ thẹn". "Chúng ta sẽ đấu tranh tới cùng và sẽ giành chiến thắng để đưa nước Mỹ khỏi địa ngục", ông nói, sau đó quay lưng rời đi, không nhận thêm câu hỏi nào từ phóng viên.

Video Player is loading.
Current Time 2:14
/
Duration 2:14
Loaded: 0%
Progress: 0%

Ông Trump phát biểu sau khi bị tuyên có tội. Video: Reuters

Phía ông Trump đề nghị tòa tuyên án vào giữa tháng 7, để tránh xung đột với một vụ truy tố khác cựu tổng thống có thể phải trình diện tòa ở Florida. Các công tố viên không phản đối. Thẩm phán Merchan sau đó ấn định thời điểm tuyên án là 10h ngày 11/7 (21h ngày 11/7 giờ Hà Nội), vài ngày trước khi Đại hội Toàn quốc đảng Cộng hòa (RNC) bắt đầu.

RNC sẽ diễn ra ngày 15-18/7 tại bang Wisconsin. Ông Trump dự kiến nhận đề cử và trở thành ứng viên tổng thống đảng Cộng hòa tại sự kiện.

Đội ngũ pháp lý của ông Trump có hạn chót là ngày 13/6 để trình kiến nghị trước khi tòa tuyên án. Hạn chót để phía công tố viên phản hồi là ngày 27/6. Thời hạn kháng cáo là trong vòng 30 ngày sau khi tòa tuyên án. Phiên phúc thẩm, nếu có, được cho là sẽ không diễn ra trước ngày bầu cử 5/11.

Làm giả hồ sơ kinh doanh là tội nhẹ nhưng nó bị coi là trọng tội cấp E nếu được thực hiện để che giấu tội khác. Cấp E là mức trọng tội thấp nhất ở New York, có thể bị phạt tới 4 năm tù và phạt tiền 5.000 USD. Luật New York quy định tổng hình phạt tối đa với tội danh cấp E không quá 20 năm tù.

Giới quan sát nhận định do ông Trump không có tiền án, vụ truy tố không mang tính bạo lực, thẩm phán Merchan có thể áp mức hình phạt khoan hồng và chỉ tuyên án tù thời gian ngắn hoặc đơn giản là phạt quản chế ông Trump với điều kiện nhất định.

Tâm Như

Thứ Hai, 27 tháng 5, 2024

ĐỜI HỒNG NHAN BẠC MỆNH CỦA " BÀ LA SÁT"

 

 BM

Thiết Phiến công chúa, còn gọi bà La Sát, là một trong những nhân vật nữ được nhớ đến nhiều nhất trong Tây du ký 1986. Nhân vật này là vợ của Ngưu Ma Vương, mẹ đẻ của Hồng Hài Nhi, yêu quái mới 7 tuổi nhưng pháp lực cao cường khiến thầy trò Đường Tăng khốn đốn, ngay cả Tôn Đại thánh cũng chào thua, phải mời Quan Âm đến thu phục.


Vì mối thù này, khi thầy trò Đường Tăng mắc kẹt ở Hỏa Diệm Sơn, muốn xin mượn quạt ba tiêu, Thiết Phiến công chúa hết lần này đến lần khác nhất định từ chối, có lần còn lừa cho mượn quạt giả, khiến núi lửa càng bùng lên dữ dội. Đến khi thấy chồng mình bị các vị kim cương, thiên tướng vây đánh bốn phía, bà mới đành mang quạt ra cho “Tôn thúc thúc” mượn.


2 lần nổi danh với vai bà La Sát


BM


Người đóng vai bà La Sát trong Tây du ký 1986 là Vương Phụng Hà. Nữ diễn viên sinh năm 1955 tại tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc, đam mê nghệ thuật ngay từ thuở nhỏ. Vương Phụng Hà bắt đầu học kinh kịch từ 4 tuổi và ở lứa tuổi 20 đã trở thành một trong những diễn viên xuất sắc nhất của Viện Kinh kịch Cát Lâm.


Năm 1983, Phụng Hà được giao vai Thiết Phiến công chúa - bà La Sát trong Hỏa Diệm Sơn – bộ phim điện ảnh làm theo lối kinh kịch - và vai diễn này đem lại bước ngoặt lớn trong đời làm nghệ thuật của bà. Vai diễn được đông đảo công chúng nhiệt liệt đón nhận, tác phẩm giành giải xuất sắc tại Lễ trao giải Nghệ thuật Hí khúc toàn quốc năm đó.


BMBM

Cuối năm 1984, khi bắt đầu xúc tiến việc làm phim Tây du ký, đạo diễn Dương Khiết nghiên cứu tìm chọn diễn viên vào vai La Sát, nhưng không vừa lòng ai trong gần 40 ứng cử viên. Chính thành công trong Hỏa Diệm Sơn đã giúp Vương Phụng Hà lọt vào mắt xanh của nữ đạo diễn.


Nữ diễn viên đã phân tích rất kỹ nhân vật bà La Sát, vốn được đạo diễn nhận định “tuy không phải là yêu quái nhưng cũng không phải là người tốt”. Nhờ đó, diễn xuất của Phụng Hà được đạo diễn đánh giá cao và vai diễn này trở thành kinh điển.


Bà La Sát trong phim vừa đáng ghét vừa đáng thông cảm, như ý đạo diễn là phải có chất đàn bà để bất cứ người phụ nữ nào cũng nhận thấy một phần của mình trong đó. Vương Phụng Hà đã khắc họa một Thiết Phiến công chúa kiêu hãnh, ngang ngược, ghê gớm, một người mẹ đau xót vì tai họa của con, một người vợ khổ sở, oán hận và ghen tuông khi chồng phản bội… và cuối cùng chịu nhún mình cũng vì thương chồng.


Nữ diễn viên từng tâm sự về vai diễn của mình: “Thiết Phiến công chúa không phải là yêu quái, cũng không phải thần tiên, Nàng chỉ là một công chúa có chút phép thuật, thêm chút quyền uy và một cây quạt. Nếu Ngưu Ma Vương không lăng nhăng nay yêu người này mai yêu người khác thì Thiết Phiến cũng sẽ là vợ hiền mẹ tốt như ai. Thiết Phiến công chúa của tôi trong ‘Tây du ký’ 1986 là người đàn bà biết yêu, biết ghen và có chút mù quáng, vậy thôi”.


BMBM

Đạo diễn Dương Khiết từng nói: "Vương Phụng Hà là một trong những diễn viên tôi ưng ý nhất. Cô ấy đóng chuyên nghiệp, tinh thần làm việc rất cao, không nề hà ngại khó ngại khổ". Quả thực, công việc của Vương Phụng Hà rất vất vả do phần lớn cảnh quay của nhân vật bà La Sát được thực hiện ở địa hình hang động, núi đá Quế Lâm, tỉnh Quảng Tây. Dù rất mệt, bà không kêu ca nửa lời, tận tâm nỗ lực để hoàn thành các cảnh quay một cách tốt nhất.


Khi phim phát sóng, nhân vật Thiết Phiến công chúa được khán giả đón nhận và tán thưởng. Giới chuyên môn nhận xét diễn xuất của Phụng Hà chân thật, giàu cảm xúc, không bị làm quá. Đây là bà La Sát xinh đẹp và gây ấn tượng nhất trên màn ảnh.


Hồng nhan bạc mệnh


BM


Với nhan sắc và tài năng ấy, lẽ ra Vương Phụng Hà sẽ có sự nghiệp nghệ thuật dày dặn, nhất là sau khi Tây du ký phát sóng, tên tuổi bà càng được nâng lên. Tuy nhiên, số phận lại không hề ưu ái mỹ nhân này.


Năm 1989, Vương Phụng Hà nhận chẩn đoán ung thư vú. Những đợt xạ trị khiến bà suy nhược, thuốc uống rất nhiều nhưng đồ ăn thì chưa đầy một bát cháo mỗi ngày. Sau khi phẫu thuật, sức khỏe khá hơn, bà lại tiếp tục cống hiến cho nghệ thuật trong khi vẫn bền bỉ, kiên cường chống lại bệnh tật.


BM

Dường như biết mình không thể sống lâu nên nữ nghệ sĩ muốn làm những gì tốt nhất có thể, như bà từng chia sẻ trong một show truyền hình năm 1990: "Tôi cảm thấy cuộc sống này thật ngắn ngủi. Có một gia đình êm ấm, một công việc tốt, một vai diễn để người ta nhớ tới, bản thân tôi thấy mình đã rất may mắn. Sống không hề uổng phí".


Năm 1993, bệnh chuyển sang giai đoạn di căn. Vương Phụng Hà qua đời ở tuổi 38 vào ngày 11/5 năm đó.


Trước sự ra đi của nữ diễn viên hồng nhan bạc mệnh này, một người bạn trong đoàn phim Tây du ký đau xót kể: "Năm 1989, chúng tôi cùng đoàn phim còn đến Cát Lâm chơi. Cô ấy mời chúng tôi đến nhà ăn cơm. Nhìn cô ấy thật sự rất khỏe, nào ai ngờ chỉ chưa đầy 4 năm sau đó, cô ấy đã qua đời".


BM


Một điều rất ít khán giả biết, Vương Phụng Hà là bạn thân của Lục Tiểu Linh Đồng. “Tôn Ngộ Không” tâm sự: “Cô ấy là bạn rất thân với tôi ngoài đời thực. Chúng tôi cùng đóng phim, cùng trao đổi công việc. Tôi có lỗi khi không biết cô ấy bệnh, càng day dứt hơn khi không thể có mặt vào ngày cô ấy qua đời”.


Về đời tư, Vương Phụng Hà kết duyên với nghệ sĩ Lưu Hy Lượng, bạn diễn của bà trong Hỏa Diệm Sơn. Trong bộ phim này, Lưu Hy Lượng đóng Tôn Ngộ Không. Ông không tái giá sau khi vợ mất.




Minh Nhật


BM