Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2023

NHỮNG HIỂU LẦM CỦA NGƯỜI MỸ VỀ TẾT MẬU THÂN

 


https://baomai.blogspot.com/
Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ tái chiếm lại Huế

Vào tháng 1 năm 1968, các chỉ huy quân đội của Hoa Kỳ tại Việt Nam đã nhận thức được rằng kẻ thù của họ đang lên kế hoạch cho cuộc tổng tiến công.

Nhưng nói chung người Mỹ không hiểu được cuộc tấn công sắp xảy ra đó sẽ như thế nào, hay nó sẽ lan rộng ra sao. Một làn sóng các cuộc tấn công khắp miền Nam Việt Nam khiến lực lượng Hoa Kỳ và Việt Nam Cộng Hòa phần nào bị bất ngờ vào các hôm 30 và 31 tháng 1 năm 1968.

Cuộc tổng tiến công Tết Mậu Thân là một sự kiện có ảnh hưởng rất lớn, nhưng nó lại bị hiểu lầm. Một số huyền thoại về nó vẫn còn được lan truyền giữa những người Mỹ ngày nay. (Tôi không rõ với người Việt thì họ hiểu rõ hay hiểu nhầm Tết Mậu Thân đến mức nào.)

https://baomai.blogspot.com/

Sự hiểu biết thông thường của người Mỹ về cuộc tấn công này, đó là một chiến thắng quân sự cho lực lượng Mỹ nhưng lại là một thất bại chính trị, bởi vì nó làm suy yếu việc ủng hộ Chiến tranh Việt Nam tại Mỹ - điều này về cơ bản là chính xác.

Nhưng cả hai nửa này lại thường bị phóng đại.

Sự kiện Tết Mậu Thân không phải là thất bại quân sự trời giáng cho phe Cộng sản, cũng không phải là thất bại chính trị nặng nề cho Mỹ, như thường được khẳng định.

https://baomai.blogspot.com/
Người dân Huế trở về nhà sau giao tranh tháng 1-2 năm 1968

Trong những tháng trước Tết Mậu Thân, các sĩ quan tình báo của Bộ chỉ huy Viện trợ Quân sự Mỹ tại Việt Nam (MACV), đã đưa ra ước tính cho thấy sức mạnh của quân đội Cộng sản tại Miền Nam Việt Nam tương đối yếu.

Họ nói rằng lực lượng Cộng sản đang suy yếu và Hoa Kỳ đang chiến thắng trong cuộc chiến. Các lực lượng tương đối yếu được miêu tả theo ước tính của MACV là sẽ không có khả năng tiến hành được chiến đấu hạng nặng trong một thời gian dài.

https://baomai.blogspot.com/

Sau cú sốc của cuộc Tổng tiến công Tết Mậu Thân, các quan chức cấp cao, đặc biệt là Tướng William Westmoreland (chỉ huy MACV) và Phillip Davidson (trưởng bộ phận tình báo của Westmoreland), đã cố gắng giải thích cuộc tấn công này tương thích với các ước tính trước Tết.

https://baomai.blogspot.com/

Họ lập luận rằng đó là một hành động tuyệt vọng, và rằng Cộng sản không thể duy trì được một cuộc chiến tranh hạng nặng trong lâu dài. Tướng Westmoreland tuyên bố rằng "hầu như ở khắp mọi nơi ngoại trừ vùng ngoại ô ở Sài Gòn và Huế, cuộc chiến đã kết thúc chỉ trong hai đến ba ngày." Sau này, ít tác giả nào biện luận xa đến vậy, nhưng đa số thì vẫn bị thuyết phục rằng cuộc chiến kéo dài không quá một tháng. Thực tế là cuộc chiến hạng nặng bất thường này bắt đầu từ cuối tháng 1 năm 1968, tiếp tục hoàn toàn không bị gián đoạn trong vòng 21 tuần, tới tận cuối tháng 6.

https://baomai.blogspot.com/

Ngay cả khi tuyên bố rằng cuộc chiến dữ dội diễn ra tương đối ngắn, những người tạo huyền thoại vẫn nhận định rằng nó hoàn toàn tai hại cho lực lượng Cộng sản. Westmoreland nói Việt Cộng "gần như bị tiêu diệt như một lực lượng" trong cuộc tấn công. Davidson nói, "Thật ra cuộc tổng tấn công Tết Mậu Thân lại đã tiêu diệt Việt Cộng.'' Các du kích Việt Cộng và cơ sở hạ tầng chính trị của Việt Cộng, các đơn vị nổi dậy, bị họ cho là đã hầu như bị tiêu diệt trong cuộc tổng tấn công Tết Mậu Thân.

Nhiều tác giả sau này đã bị thuyết phục rằng Việt Cộng không còn là nhân tố chính trong cuộc chiến tranh sau sự kiện Tết Mậu Thân, đã được thay thế bằng quân đội Bắc Việt. Một lần nữa điều này lại sai. Các đơn vị Việt Cộng dẫn đầu những cuộc tấn công vào ngày 30 và 31 tháng 1, và phải chịu thương vong khủng khiếp.

https://baomai.blogspot.com/

Nhưng phần lớn quân Việt Cộng vẫn sống sót. Việt Cộng vẫn là thành phần tham gia quan trọng trong cuộc chiến kể cả sau khi giao tranh giảm đi một thời gian ngắn vào thời điểm cuối tháng 6 năm 1968. Việt Cộng vẫn kiểm soát ở đồng bằng sông Cửu Long. Quân đội Bắc Việt chỉ bắt đầu đóng vai trò quan trọng ở đó từ năm 1969.

Có những địa điểm mà những cán bộ của các tổ chức chính trị và hành chính mà người Mỹ gọi là "cơ sở hạ tầng" đã xuất hiện công khai, cố gắng dẫn dắt "cuộc tổng nổi dậy " chống lại chính quyền Sài Gòn, và phải chịu đựng kết quả nặng nề.

Nhưng tuyên bố rằng cơ sở hạ tầng toàn bộ đã bị tê liệt, dường như bị phóng đại một cách quá lớn. Khi chương trình Phượng hoàng bắt đầu gây ra những tổn thất nghiêm trọng cho "cơ sở hạ tầng" vào cuối năm 1968 và 1969, đây không phải là một sự giả dối, nó không phải là tấn công một mục tiêu mà nó đã ngừng tồn tại.

https://baomai.blogspot.com/
Hai cựu chiến binh của Mặt trận Giải phóng thăm mộ đồng đội ở nghĩa trang ngoại thành Huế

Các tuyên bố phóng đại về ảnh hưởng của cuộc tổng Tấn công Tết Mậu thân lên phe Cộng sản lẽ ra đã đặt ra một vấn đề logic: nếu cuộc tấn công Tết Mậu Thân là thảm hoạ to lớn cho lực lượng Cộng sản như đã được tuyên bố, Mỹ và Việt Nam Cộng hoà nên tiếp tục để giành được chiến thắng chung cuộc. Lời giải thích được đưa ra cho nghịch lý này là cuộc tổng tấn công Tết Mậu Thân là một cú sốc đối với công chúng Mỹ và chính phủ Hoa Kỳ. Nó làm Hoa Kỳ đã đánh mất ý chí chiến đấu và không cố gắng theo đuổi lợi thế cho mình.
Tướng Westmoreland đã viết, "Tổng thống Johnson và các cố vấn dân sự của ông ta đã quên mất một châm ngôn rằng khi kẻ thù đang tổn thương, bạn không nên giảm áp lực mà phải tiếp tục tăng áp lực." Trong tất cả những huyền thoại về sự kiện Tết Mậu Thân đó, điều này kéo dài lâu nhất.Nhiều người Mỹ vẫn còn tin rằng sự kiện Tết Mậu Thân là một cơn bùng phát bạo lực, và rằng nó đã tiêu diệt được hoàn toàn Việt Cộng. Nhưng họ có ý tưởng này chủ yếu là vì họ đọc từ các tác phẩm đã viết từ nhiều năm trước. 

https://baomai.blogspot.com/

Một huyền thoại xuất hiện thường xuyên hơn trong các tác phẩm được xuất bản gần đây là tổng tấn công Tết Mậu Thân làm Mỹ bị sốc tới mức chính phủ Mỹ đã từ bỏ việc theo đuổi chiến thắng trong chiến tranh Việt Nam. Cuốn sách mới bán chạy của Mark Bowden, Huế 1968, là điển hình trong số đó. Bowden viết rằng trận đánh ở cố đô Huế, kéo dài đến cuối tháng 2 năm 1968, là "bước ngoặt không chỉ trong cuộc chiến, mà còn trong lịch sử nước Mỹ. Khi nó kết thúc, cuộc tranh luận liên quan đến chiến tranh tại Hoa Kỳ không bao giờ trở lại với sự chiến thắng, mà chỉ về việc làm thế nào để rút khỏi đó. "

https://baomai.blogspot.com/

Cuộc tranh luận thực sự đã xảy ra bên trong chính phủ Hoa Kỳ trong những ngày sau khi cuộc chiến ác liệt kết thúc tại Huế, không phải là làm thế nào, khi nào, hay liệu có nên rút ra khỏi Việt Nam mà là bao nhiêu quân đội được gửi đi, bên cạnh những đội quân đang ở đó. Tổng Tham mưu liên quân đã cố gắng thuyết phục Tổng thống Lyndon Johnson gửi thêm lượng quân tiếp viện.

https://baomai.blogspot.com/

Clark Clifford, người vừa mới được nhậm chức bộ trưởng quốc phòng, thực sự đang tìm kiếm một con đường để ra khỏi Việt Nam; Cuộc Tổng tấn công Tết Mậu Thân là một gây sốc khủng khiếp đối với Clifford. Ông và một nhóm cấp dưới của ông đã phản đối đề nghị của quân đội cho việc mở rộng lực lượng quân đội Mỹ. Nhưng họ không dám đề nghị rằng không nên gửi thêm quân viện trợ mà họ chỉ lập luận rằng số lượng quân bổ sung được gửi sang Việt Nam nên được giữ ở mức tương đối nhỏ.

Họ biết rằng Tổng thống Johnson vẫn quyết tâm giành thắng lợi trong cuộc chiến, và nếu họ đề nghị từ bỏ mục tiêu đó, Tổng thống sẽ bác bỏ đề nghị của họ và có thể chấp nhận kế hoạch của quân đội để gửi thêm quân viện trợ.

https://baomai.blogspot.com/
Lính thủy quân lục chiến Mỹ tại Huế, 23/2/1968

Tổng thống Johnson đã quyết định mở rộng một cách khiêm tốn lực lượng quân đội Hoa Kỳ tại Việt Nam - chỉ khoảng chục ngàn quân chứ không phải hàng trăm ngàn quân. Nhưng ông có thể thấy được một sự thù địch gia tăng đối với cuộc chiến tại Hoa Kỳ, đặc biệt là trong đảng của ông. Ông muốn tỏ ra đang cố gắng hết sức kết thúc chiến tranh, ngay cả khi ông tìm kiếm chiến thắng. Vì thế trong diễn văn nổi tiếng ngày 31/3/1968, khi ông loan báo sẽ không tái tranh cử, ông nói trong nỗ lực mở đường tìm giải pháp thương lượng cho chiến tranh, ông sẽ "giảm đáng kể mức độ thù địch hiện nay". 

https://baomai.blogspot.com/

Nhưng điều này không đúng. Ông muốn có bất kỳ thương lượng hòa bình nào để tạo ra giải pháp theo đó Hà Nội từ bỏ mục tiêu chiến tranh, từ bỏ Việt Cộng, cho phép Việt Nam Cộng Hòa kiểm soát toàn miền Nam. Ông đang tăng mức độ thù địch, chứ không phải giảm, nhằm ép kẻ thù chấp nhận giải pháp đó.

Johnson tiếp tục tăng cường lính Mỹ trên chiến trường Nam Việt Nam. Vào cuối tháng Giêng, khi Tết Mậu Thân mở màn, có 498.000 nhân viên quân sự Mỹ ở Nam Việt Nam. Vào lúc có bài diễn văn Johnson cuối tháng Ba, có 515.000. Đến tháng Bảy có 537.000. Và cho đến tận cuối nhiệm kỳ tổng thống, Johnson vẫn yêu cầu họ gia tăng áp lực lên kẻ thù. "Theo đuổi tích cực kẻ thù. Không cho chúng có phút nghỉ ngơi. Để kẻ thù cảm nhận toàn bộ sức mạnh của bạn." Trong số 12 tháng đẫm máu nhất của cuộc chiến của người Mỹ, khi số lượng người Mỹ bị giết nhiều nhất, thì có tám tháng xảy ra sau diễn văn của Johnson.

https://baomai.blogspot.com/

Johnson đẩy mạnh chiến dịch ném bom. Trước Tết Mậu Thân, số bom cao nhất mà Mỹ đổ xuống Đông Dương trong một tháng là 83.000 tấn. Sau Tết, Johnson tăng lên 97.000 tấn trong tháng Ba, tháng dẫn tới diễn văn của ông. Từ tháng Tư tới tháng Tám sẽ là hơn 110.000 tấn mỗi tháng.

Bất chấp chia rẽ sâu sắc trong Quốc hội, báo chí và công chúng, nhánh hành pháp Mỹ tiếp tục theo đuổi chiến thắng trong 1968 và cả 1969. Điều mà đã bẻ gãy ý chí của Mỹ, khiến Tổng thống Richard Nixon phải loan báo ngày 8/6/1969 rằng sẽ bắt đầu rút quân khỏi Việt Nam, không phải là vì đợt bùng phát bạo lực ngắn đầu 1968 mà vì suốt hơn cả một năm giao tranh ác liệt. 

https://baomai.blogspot.com/

Trước 1968, số người Mỹ bị giết tại Việt Nam cao hơn 1.000 người đã chỉ xảy ra trong một tháng duy nhất. Nhưng từ tháng Giêng 1968 tới tháng Sáu 1969, con số hơn 1.000 người xảy ra trong 12 của 18 tháng đó. Chỉ đến tháng Tám 1969 mới là lần đầu tiên có việc giảm bớt quân số Mỹ ở Việt Nam cũng như giảm bớt số tấn bom đổ xuống trong một tháng.

Edwin Moise

***

https://baomai.blogspot.com/

Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2023

VỀ SỰ NGẮN NGỦI CỦA ĐỜI NGƯỜI

 


 BM

Những suy ngẫm về kiếp người ngắn ngủi và quý giá


“Bạn đang sống như thể được trù định trước là bạn sẽ sống mãi mãi; bạn chẳng bao giờ suy sụp về mặt tinh thần; bạn không nhận ra bao nhiêu thời gian đã trôi qua nhưng lại lãng phí nó như thể bạn có nguồn cung thời gian dư dả và xài không hết – mặc dù một ngày lúc mà bạn dành cả thời gian cho một người hoặc một thứ gì đó có thể là ngày cuối cùng của bạn.” Seneca*.


BM


Chúng ta có thể dành ra một ngày để suy ngẫm về sự ngắn ngủi của một kiếp người. Hầu hết chúng ta thường lảng tránh, lo lắng hoặc buồn bã khi nghĩ về điều này. Nhưng đó là một suy ngẫm có ảnh hưởng mạnh mẽ.


Hôm nay, tôi muốn chia sẻ một loạt những chiêm nghiệm quý giá về sự ngắn ngủi của cuộc đời.

 

* Chúng ta có thể bỏ qua bản chất ngắn ngủi của cuộc đời và xem đó là điều hiển nhiên, nhưng khi bước đến những thời khắc cuối cùng của sự sống, chúng ta tràn đầy hối tiếc vì đã không sống khôn ngoan hơn.


Hoặc chúng ta có thể thức tỉnh và quyết định tận dụng khoảng thời gian ngắn ngủi đó ngay tức thì.


Nếu tôi biết những chuyến thăm sau cùng của bố tôi là lần cuối, tôi sẽ trân quý những ngày đó hơn nữa. Nhớ đến điều này, tôi có thể tận dụng tối đa những ngày tháng còn lại với những người mà tôi quan tâm – bao gồm cả bản thân mình.


BM


* Chúng ta âu lo về sự ngắn ngủi của cuộc đời và cảm thấy buồn bã, suy sụp vì chúng ta tin rằng cuộc đời không nên như vậy. Đó là cách mà chúng ta cho rằng những gì chúng ta được ban cho là điều hiển nhiên.


Thay vào đó, chúng ta hoàn toàn có thể trân trọng món quà có thời gian hạn chế này. Khi một người trao cho bạn một món quà vô cùng giá trị, bạn có hỏi rằng vì sao lại có quá ít quà không? Hay bạn sẽ vui mừng với những gì đã nhận được?


Vì thế, chúng ta hãy xem thời gian của mỗi ngày là một món quà giá trị, ngập tràn năng lượng và hứng khởi.


BM


* Chúng ta thường dùng ngày hôm nay để lo lắng hoặc mơ mộng về những ngày sắp tới, vì vậy mà chúng ta lại bỏ lỡ khoảnh khắc hiện tại.


Điều đó giống như việc nghĩ về những bữa ăn tương lai, trong khi đang dùng bữa. Bạn sẽ không thể thưởng thức bữa ăn ngay lúc bấy giờ.


Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta có thể tận hưởng trọn vẹn một ngày chúng ta đang sống?


BM


* Không phải cuộc đời “ngắn ngủi.” Đây là một kiểu [tư duy] phán xét vì chúng ta cứ luôn truy cầu nhiều hơn. Thế nhưng đời sống cũng không phải là thứ vô hạn. Là một nguồn tài nguyên hạn chế, nhưng chúng ta không cần phàn nàn về sự ngắn ngủi của nó.


Cũng như một diễn viên cuối cùng cũng có cơ hội lên sân khấu và dành thời gian than vãn rằng anh ta chỉ được đóng một phân cảnh. Này, anh bạn! Hãy nên tận dụng tối đa phân cảnh này đi chứ! Hãy tạo ra ảnh hưởng với những gì mà anh bạn đang sở hữu.


BM


* Chúng ta có muốn dành khoảng thời gian hạn chế đó để chúi mũi vào công việc suốt ngày đêm và cố gắng thực hiện những gì chúng ta nghĩ rằng mình nên làm không? Liệu rằng chúng ta sẽ cảm thấy buồn chán khi thực hiện những việc này không?


Sẽ thế nào nếu chúng ta có thể sống một cuộc đời tràn ngập những điều ngạc nhiên, vui vẻ, yêu thương và trọn vẹn?


Chúng ta có muốn dành hàng giờ ở sân chơi chỉ để cố gắng thực hiện các vòng đu quay một cách chính xác thay vì tận hưởng một khoảng thời gian vui vẻ náo nhiệt không?


BM


* Chúng ta có muốn dành khoảng thời gian hữu hạn trên trái đất để không ngừng lo lắng về bản thân, về việc làm những điều đúng đắn, về suy nghĩ của mọi người đối với chúng ta, thay vì nhận được yêu thương hay tôn trọng không? Điều này giống như việc ta đang ngắm nhìn một buổi hoàng hôn rực rỡ, nhưng trong lòng lại ngập tràn phiền não rằng liệu có đủ ánh sáng để chụp ảnh bản thân hay không.


Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta có thể quên đi một chút về diện mạo của mình trông ra sao, cách chúng ta bắt gặp nhau như thế nào, bề ngoài chúng ta trông có ổn không mà thay vào đó, chúng ta hoàn toàn đắm chìm trong cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp ở ngay trước mắt?


Thậm chí, sẽ như thế nào nếu chúng ta có thể dành tình yêu thương cho tất cả mọi thứ, tất cả mọi người – bao gồm cả bản thân chúng ta?


BM


* Khi phải chật vật trong những khó khăn của cuộc sống, chúng ta nghĩ rằng có điều gì đó không ổn, rằng chúng ta không nên gặp trắc trở như thế. Tuy nhiên, những khó khăn này dường như là điều chúng ta cần phải vượt qua trước khi có thể bắt đầu cuộc sống mà ta hằng mong ước.


Điều gì sẽ xảy ra nếu ta nhìn nhận những trắc trở này chính là một phần trong kiếp người ngắn ngủi mà ta được ban tặng? Gian nan sẽ tôi luyện và thành tựu từng cá nhân, giúp bản thân phát triển và học hỏi để trưởng thành một cách trọn vẹn. Lúc này, những trắc trở không còn là nhiệm vụ mà ta cần phải vượt qua, mà chính là một phần quan trọng của cuộc đời.


Vì sao chúng ta không xem cuộc đời này như một lò luyện kim để chúng ta có thể khám phá con người thật của chính mình. Và chúng ta sẽ xem những gian nan khó nhọc đó là cơ hội tuyệt vời để học hỏi và khám phá?


BM


* Khi suy ngẫm về sự ngắn ngủi của cuộc sống, chúng ta sẽ thực sự trân quý những điều kỳ diệu được ban tặng. Chúng ta có thể cảm nhận được giá trị sâu sắc của cuộc đời này.Thật tuyệt vời làm sao.


Người Nhật có một thuật ngữ, “mono no aware,” biểu đạt niềm bi cảm trước vẻ đẹp thoáng qua, trước những sự vật không tồn tại lâu dài, trước bản chất vô thường, phù du của vạn vật. Câu nói cho chúng ta thấy một cuộc đời đầy ngọt bùi nhưng cũng nhuốm chút sầu bi; bởi vì mọi thứ chúng ta quan tâm đều luôn đẹp đẽ nhưng lại thoáng chốc trôi qua. Vô thường chỉ làm cho mọi thứ trở nên quý giá hơn.


BM


Nếu bạn có có một bữa tiệc bất tận, bạn có thể xem đó là điều hiển nhiên. Nhưng nếu bạn biết rằng bạn chỉ có thể được thưởng thức bữa ăn đó trong một thời gian ngắn ngủi nào đó, và rằng bữa tiệc đó cũng sớm kết thúc, chắc chắn bạn có thể cảm nhận được hương vị ngọt ngào của mỗi món ăn một cách sống động hơn. Nhiều hứng khởi hơn. Nhiều điều tuyệt vời hơn.


BM


Chú thích của dịch giả:

Lucius Annaeus Seneca (4 TCN – 65), chính khách, triết gia, luật gia, học giả và tác giả thời La Mã. ‘Về sự ngắn ngủi của đời người’ có thể được xem là tác phẩm giới thiệu tư tưởng điển hình nhất của Seneca. Có thể tóm tắt tác phẩm như sau, đời sống đem cho chúng ta thì không ngắn ngủi, nhưng chúng ta làm nó thành ngắn ngủi, và không phải chúng ta đã nhận nó với thiếu thốn, nhưng chúng ta đã lãng phí nó.




Leo Babauta  _  Kim Khuê


https://baomai.blogspot.com/

Thứ Tư, 18 tháng 1, 2023

GẶP GỠ MÙA XUÂN VỚI NỮ GIÁM ĐỐC TRUNG TÂM PHỤC VỤ VIỆT MỸ - CÔ MIKELLE LÊ







 

NHÀ NƯỚC NGẦM CÓ TÌM CÁCH HẠ BỆ TỔNG THỐNG BIDEN?

 


 BM

Đầu tuần trước, CBS News là hãng thông tấn đầu tiên tiết lộ câu chuyện Tổng thống (TT) Biden đã lưu trữ các tài liệu mật, được lấy từ kỳ ông là phó tổng thống cho ông Barack Obama, tại “tổ chức tư vấn” của Trung tâm Ngoại giao và Hợp tác Toàn cầu Penn Biden do Trung cộng tài trợ. CBS đưa tin, các luật sư riêng của ông Biden đã tìm thấy những tài liệu mật đó lần đầu tiên hôm 02/11/2022 — tròn sáu ngày trước cuộc bầu cử giữa kỳ. Ông Richard Sauber, biện lý đặc biệt của ông Biden, tuyên bố rằng văn phòng cố vấn của Tòa Bạch Ốc đã nhanh chóng thông báo cho Cục Lưu trữ Quốc gia, nơi đã thu giữ những tài liệu này nhanh nhất có thể.


BM


Chỉ riêng điều đó thôi cũng đã đủ tồi tệ đối với một tổng thống, người đã ra sức khiển trách cựu Tổng thống Donald Trump sau cuộc đột kích chưa từng có tiền lệ của FBI vào rạng sáng một ngày tháng 08/2022 tại Mar-a-Lago, dinh thự nguy nga ở Palm Beach của ông Trump, do vụ bê bối lưu giữ tài liệu mật của chính ông Trump. Trên chương trình tin tức “60 Minutes” của CBS vài tuần sau cuộc đột kích của FBI đó, ông Biden thắc mắc: “Làm thế nào mà một người có thể trở nên vô trách nhiệm như vậy chứ.”


BM


Hành vi đạo đức giả gây khó chịu từ vụ việc Trung tâm Penn Biden này sẽ là đủ tồi tệ rồi. Thế nhưng sau đó, tuần lễ của ông Joe Biden thậm chí còn tồi tệ hơn.


Bi đát hơn nữa, hôm thứ Năm (12/01), hai tập tài liệu mật bổ sung khác từ chính phủ Obama-Biden đã được tìm thấy tại tư dinh của ông Biden ở Wilmington, Delaware. Ngoại trừ một trong những tài liệu đó thì tất cả số còn lại đã được tìm thấy trong một kho lưu trữ trong nhà để xe của ông Biden. Trong một nỗ lực giảm leo thang thiếu nghiêm túc, Tổng thống đã nhanh chóng chỉ ra rằng nhà để xe đó đã được “khóa kín,” đồng thời cũng là nơi đặt chiếc Corvette quý giá của ông. Một tài liệu mật khác được tìm thấy rải rác ở nơi khác trong nhà, bên ngoài nhà để xe này.


BM


Phản hồi trước tin tức này, Tổng Chưởng lý Merrick Garland đã bổ nhiệm một biện lý đặc biệt để điều tra những hành vi sai trái của ông Biden. Tất nhiên, ông Garland đã làm điều tương tự với ông Trump gần hai tháng trước đó, hôm 18/11/2022. Ít nhất theo quan điểm của ông Garland, có vẻ như cả hai người đàn ông này đều “vô trách nhiệm” và đều nắm giữ vị trí đủ tế nhị về mặt chính trị để đề nghị một biện lý đặc biệt.


BM


Ngoài những điểm tương đồng rõ ràng — trong đó hành vi đạo đức giả thái quá của ông Biden bắt nguồn từ một nỗ lực trước đó của ông nhằm giành lấy một vị thế cao hơn về mặt đạo đức — ngoài những tình huống này ra, thì còn có một số điểm khác biệt quan trọng. Những khác biệt đó không phản ánh tốt về người nắm giữ Tòa Bạch Ốc hiện tại.


Cho đến nay, sự khác biệt quan trọng nhất là sự khác biệt về hiến pháp trong địa vị của hai người đàn ông ở trung tâm của câu chuyện dành cho hai nhân vật này: ông Donald Trump là tổng thống Hoa Kỳ, trong khi ông Joe Biden chỉ là phó tổng thống Hoa Kỳ trong thời gian ông đã bỏ trốn cùng với các tài liệu mật.

 BM

Sự khác biệt đó có vẻ không phải là vấn đề to tát, nhưng từ một góc độ hiến pháp, điều đó tạo ra tất cả sự khác biệt trên thế giới. Chỉ riêng tổng thống Hoa Kỳ là được Đề mục 2 của Hiến pháp Hoa Kỳ trao cho “Quyền hành pháp” của chính phủ quốc gia. Sự thật hiển nhiên trong văn bản buồn tẻ này tạo thành điểm mấu chốt của những gì mà các luật sư hiến pháp — những người, với tư cách là luật sư, làm cho mọi việc có vẻ phức tạp hơn thực tế — gọi là “thuyết hành pháp thống nhất.” Trên thực tế, phó tổng thống Hoa Kỳ sở hữu “Quyền hành pháp” không hơn một quan chức Nội các, một người gác cổng Tòa Bạch Ốc, hay thậm chí là một độc giả của chuyên mục này.


BM


Kết quả cuối cùng là, như tôi đã lập luận trong chuyên mục này sau cuộc đột kích Mar-a-Lago hồi tháng 08/2022, “ông Trump có toàn quyền đơn phương giải mật bất kỳ tài liệu nào mà ông ấy muốn giải mật — vậy đấy.” Ông Biden đã không sở hữu quyền lực tương tự như vậy (hiện tại ông ấy có, với tư cách là tổng thống). Hơn nữa, như cùng một bài bình luận hồi tháng 08/2022 đã lập luận, “tất cả các cựu tổng thống đều nhận được các thiết bị do người đóng thuế tài trợ, trong số đó có một nhân viên có quyền tiếp cận các thông tin an ninh quốc gia và các cơ sở an toàn (SCIF) để lưu trữ các hồ sơ mật.” 


BM


Ông Biden, với tư cách là một cựu phó tổng thống chứ không phải là một cựu tổng thống, không có những điều tốt đẹp như vậy; ông chỉ có một nhà để xe có khóa đủ an toàn cho chiếc Corvette của mình. Hơn nữa, Đạo luật Hồ sơ Tổng thống cũng cho phép các tổng thống sắp mãn nhiệm mang theo các bản sao của bất kỳ tài liệu nào của họ; đạo luật này không cấp sự bảo vệ tương tự như vậy đối với các phó tổng thống sắp mãn nhiệm.


BM


Từ góc độ pháp lý, chúng ta sẽ xem biện lý đặc biệt mới được bổ nhiệm Robert Hur sẽ đi đến đâu trong cuộc điều tra của mình. Và từ góc độ chính trị, sự đạo đức giả đáng kinh ngạc của chính phủ ông Biden về vấn đề này chắc chắn sẽ phải đối mặt với phản đối mạnh mẽ.


BM

Nhưng có lẽ câu hỏi cấp bách nhất là: Tại sao? Tại sao ngay lúc này lại có sự rò rỉ cho CBS News, hơn hai tháng sau khi các luật sư của ông Biden phát hiện ra tập tài liệu mật đầu tiên nằm sâu trong văn phòng Trung tâm Penn Biden? Tại sao lại có sự rò rỉ và đưa tin chậm chạp, nhỏ giọt, bất ngờ như vậy đối với nhiều đợt tài liệu mật khác nhau trong suốt cả một tuần lễ?


BM

Hoàn toàn không có gì ngạc nhiên khi bộ máy chấp pháp liên bang và các hãng thông tấn đã chôn vùi tin tức về hành vi sai trái của ông Biden trước thềm cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ. “Tổ hợp Đảng Dân Chủ-Truyền thông,” như cách gọi của ông Andrew Breitbart quá cố, không đòi hỏi gì hơn ngoài sự đồng lõa như vậy.


BM

Nhưng thời điểm rò rỉ từ các quan chức chấp pháp liên bang khác nhau hiện nay, ngay khi ông Biden đang bắt đầu nửa sau nhiệm kỳ của mình, cho thấy có sự xáo trộn nội bộ thực sự tại Ủy ban Quốc gia Đảng Dân Chủ (DNC). Có lẽ ai đó tại DNC đã chỉ thị cho nhà nước ngầm rằng bây giờ sẽ là thời điểm đặc biệt thuận lợi để tiết lộ những chi tiết bẩn thỉu cho giới truyền thông.


BM


Có lẽ ai đó tại DNC nghĩ rằng ông Joe Biden đã làm công việc của mình bằng cách dẫn dắt đảng của mình vượt qua cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ mà không khuất phục trước “làn sóng đỏ” đáng sợ, nhưng giờ đây ông ấy đã hết thời và nên được thay thế tại cuộc bỏ phiếu vào năm 2024 bởi Thống đốc Gavin Newsom (Dân Chủ-California). Mặc dù tôi không muốn suy đoán, nhưng thật khó để nghĩ ra một lời giải thích hợp lý hơn về lý do tại sao đến tận bây giờ tất cả những điều này mới được phanh phui.


BM

Có rất nhiều, rất nhiều câu hỏi mở ở đây. Hy vọng rằng Biện lý đặc biệt Hur có thể cung cấp một số lời giải đáp.




Josh Hammer  _  Thanh Tâm


      BM